Nhưng khi nghe những lời nói cuối cùng của Rengoku với mình:”Cha ơi, hãy chăm sóc bản thân nhé”, ông đã suy sụp hoàn toàn, và khóc như một đứa trẻ.
Trong giây phút cuối đời, Rengoku không bao giờ, chưa bao giờ căm hận người cha, anh luôn giữ một sự tôn trọng tuyệt đối về những gì cha anh đã từng dạy: trọng tình nghĩa, bảo vệ kẻ yếu thế.
Rengoku đã ch.ết trong vị thế của một người hùng, toát nên cái chất, cái khí của những gì người cha đã răn dạy cho anh. Không người bố mẹ nào mà phải tự tay chôn cất những đứa con của họ!
Rengoku đến cuối đời, vẫn giữ vững lập trường, hình tượng là một viêm trụ, điều mà ông đã không làm được. Những giọt nước mắt của sự tiếc nuối lăn dài trên má, tất cả đã quá trễ, ông chưa kịp nói lời tiễn biệt thì Rengoku đã không còn nữa.